Quê hương tôi có Trường Sơn hùng vĩ
Đồng lúa mênh mông đồi núi ngút ngàn
Biển đông sóng gào chạy dài bất tận
Yêu quê hương , yêu tiếng mẹ ru hời

Tuổi thơ tôi từ làng quê nhỏ bé
Theo mẹ đến trường nước mắt hoen mi
Lũy tre làng nghiêng mình che bóng mát
Tung tăng bướm vàng theo bước chân chim

Tôi lớn lên từ nương dâu bãi mía
Chiều lên đồi cao vút cánh diều bay
Lúa chín trĩu đồng nuôi tôi khôn lớn
Sông Thu hiền hòa dịu mát hồn tôi

Quê hương tôi miền thùy dương cát trắng
Sóng biển vỗ về ôm ấp đời trai
Cánh hải âu bay cao vời ước vọng
Chân trời xa rực rỡ ánh dương hồng

Chiều tha hương chạnh nhớ về đất mẹ
Nhớ dòng sông hiền tắm mát tuổi thơ
Nhớ tiếng chuông chùa vang trong sương sớm
Tiếng mẹ à ơi giấc ngủ yên lành....

Nguyễn Tấn Lực
(07/01/2010)

Nguồn: http://www.cuongde.org