• Sài Gòn 1979
  • Reunion 2009
  • Toronto 2004
  • Sài Gòn 2012
  • Phú Thọ
  • Texas 2017
  • Cali 2022
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6
  • 7
Bạn đang ở: Trang Nhà Sáng Tác

Sáng Tác

Tôi từng đi Mỹ thăm gia đình từ thập niên 90 của thế kỷ trước, nhưng lần này thì khác, sau 14 năm chờ đợi, thật ra tôi nhận được giấy báo của NVC (National Visa Center) năm 2019 chuẩn bị hồ sơ đến Tòa Đại Sứ Mỹ tại Paris cho buổi phỏng vấn đi Mỹ.

Nhưng dịch covid đã treo buổi phỏng vấn vô thời hạn, tôi tự hỏi có nên phiêu lưu làm lại cuộc đời lần thứ hai vào tuổi đã xế chiều ?

***

Hơn ba mươi năm trước chúng tôi từng trốn chạy CSVN vào tuổi trung niên, hai đứa tôi với hai thằng nhóc lên mười và lên ba dắt dìu nhau qua Pháp làm lại cuộc đời.

Định cư hơn hai mươi năm, nàng chọn Miền Nam Cali, thủ phủ tỵ nạn đồng hương VNCH, bạn cũ ở VN, bạn mới quen bên ni ở tại Westminster, Garden Grove, Anaheim...

Thuở trước nàng có đến mấy cuộc tình đẹp, nhờ bạn bè mát tay giới thiệu mấy trự giữa đường gãy gánh đồng cảnh ngộ như nàng, chàng nàng hăng hái mơ chuyến này thần tình ái đón chào hai đứa mình.

Bốn anh em chúng tôi lớn lên với mẹ, bố luôn vắng nhà, nhưng những ngày có bố thật tuyệt vời, mấy ngày phép ngắn ngủi bố tha chúng tôi đi khắp phố Sàigòn, ăn hàng suốt ngày đến chiều tối mới về nhà.

Hàng xóm quen thấy bố và đám tùy tùng chúng tôi đi về lúc nào cũng theo trật tự của bố, chúng tôi đi hàng ngang, bố cõng con bé Mật trên lưng, thằng cu Sóc đong đưa bàn tay trái của bố, tôi với anh hai chia nhau bàn tay phải, bốn đứa đu đeo bố như đám khỉ con.

Nguyên tác: Vasyl Gabor, “Potrapyty v sad,” trong "Knyha ekzotychnykh sniv ta real'nykh podii" [A Book of Exotic Dreams and Real Events], Lviv: 1999, trang 13–17.
Nguyễn Sĩ Hạnh phỏng dịch từ bản dịch tiếng Anh của Patrick Corness và Natalia Pomirko, "Finding the Way to the Garden".

(cho Natalia)

Khu vườn đã có ở đó từ lâu rồi, nhưng không ai tới được, và điều này làm cho thiên hạ mất vui vô cùng.

Những ý tưởng này chợt lóe lên trong trí nhớ của tôi, tôi biết rất rõ vì sao lại như vậy và điều này càng làm tôi thêm đau lòng. Niềm đau còn dữ dội hơn vì nơi chốn và thời điểm khi những ý tưởng này bất chợt đến với tôi. Khu vườn cũ này nằm ở ngoại ô thị trấn. Trời đang cuối thu, ấm áp gắng gượng kiểu mùa thu, và tôi đang nhặt táo chín bỏ vô cái túi lính bạc màu. Dưới những tàn cây, mặt đất phủ đầy táo trắng xóa. Dưới ánh sáng mặt trời, vỏ của những trái táo nhìn thấy mỏng tanh và trong suốt. Tôi nhớ lại là mình đã không cưỡng lại được cái cám dỗ hái táo ở trên cây, mặc dù tôi đã hứa với bà lão chủ vườn rằng tôi sẽ không làm như vậy. Tôi bứt những trái táo một cách nhẹ nhàng nhưng mấy ngón tay tôi vẫn để lại những dấu ấn nhanh chóng trở thành những vết lở lạt màu. Khi tôi ăn táo, nước táo sủi bọt trắng đục chảy ra dính bết đầy tay, nên tôi chùi tay mình lên bãi cỏ ẩm ướt gần với sát mặt đất. Đây rõ ràng là những giống táo mùa hè, mặc dù tôi chưa bao giờ thấy táo mùa hè nào mà vẫn còn trái trên cây vào cuối mùa thu, khi những đám mây tuyết màu nâu phủ đen bầu trời buổi tối chiều và cái lạnh thấu xương như thể tuyết sắp bắt đầu rơi tới nơi, và bao phủ trái cây trên cây và mặt đất.

Ngày xưa đôi khi lên thị trấn Bình Đình ở chơi vài ngày, tôi thường gặp ông cùng một số bạn bè tụ tập chơi đàn trước nhà ông Ba Đờn. Các ông chỉ xử dụng nhạc cụ dân tộc, chơi nhạc một cách mê say quên cả đất trời chung quanh, quên đi quốc lộ 1 bên cạnh với xe cộ qua lại ồn ào và chợ Bình Định chỉ cách nơi các ông chơi nhạc chỉ vài chục mét.

Nhớ Bạn bè Long An + TTTú/HM/ĐT/TB/TQ

Kiếp trước bình sanh làm kiếm sĩ
Cớ chi làm lỡ một đường gươm
Thề mang chí lớn trong thiên hạ
Về đây xin chữa trị vết thương.

Bạn để dành ta chén rượu cay.
Cho ta nối tiếp kiếp tương lai
Để ta vơi ít nhiều ân hận
Để lòng ta được nhẹ như mây.

Năm 2009 hai đứa tôi xách túi về Sàigòn, một quyết định ngoài dự kiến vì năm đó chị em tôi không còn ở VN, bên chồng cũng chỉ còn gia đình anh cả thôi.

SG3

Thật lòng tôi đi theo chàng vì ĐH Bách Khoa Phú Thọ kỷ niệm 30 năm tốt nghiệp của niên khóa 74.

Trước đó trong diễn đàn của lớp chủ xị quảng cáo rầm rộ, « bạn ơi có bao nhiêu 30 năm qua rồi » làm con tim đám thanh niên ngày xưa rúng động dù bây giờ đã lên chức tía bày trẻ, có đứa phát tài là đại gia mới ghê.

Coronavirus CDC 645x645

Hôm qua nhân gian chìm đắm trong cơn hoảng loạn Dịch Cúm Tàu, truyền thông Hữu hay Tả khuynh thế giới mạnh ai nấy đồn thổi, đội ngũ BS chuyên khoa phân tích tranh luận không khoan nhượng vẫn chưa tìm ra lối thoát dập tan cái bẫy chết người.

Thế giới trắng đêm với thằng tàu cộng nham hiểm, bên này bên kia đại dương đồng loạt tuyên truyền số người bị lây nhiễm rồi lăn cổ ra chết tăng cao gần chạm cung trăng, ai ngu tin vào tin vịt chết ráng chịu.

image003

Nhân kỷ niệm 200 năm Cách Mạng Pháp, phái đoàn VN khăn gói quả mướp đi Paris theo thư mời của giám đốc công ty cung cấp thiết bị dây chuyền sản xuất Bột Giấy để tìm hiểu về các loại máy công nghệ và du ngoạn xứ Tây.

Sau chuyến bay dài cất cánh từ phi trường Tân Sơn Nhứt và quá cảnh Thái Lan, chiếc AIR FRANCE hạ cánh êm ru xuống phi trường Charles De Gaulle (CDG) lúc 6 giờ sáng tinh mơ.

AnhVaEm

Cả tuần ở ẩn, sáng trưa chiều tối, anh và em, hai người không xa lạ 24 giờ trên 24 bốn mắt nhìn nhau quen quen mấy mươi năm nay, bỗng tự giam hãm ta với mình cận kề đến đuối sức.

Ngày hai buổi cơm hai đứa coi TV quanh quẩn dịch bệnh Tàu cộng, thế sự đó đây toàn cầu mang màu tử khí từ vi khuẩn cô vy, Tàu tuyên bố hết bệnh, thế giới bước vào dịch bệnh dãy dụa tức tưởi.

Thư từ bài vở xin email vê
This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.